Referral Banners

Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2012

[Truyện Song Tử] CÓ MỘT NÀNG SONG TỬ VÀNG HOE

Có ba lý do khiến một anh chàng văn muốn chuyển khỏi căn hộ của mình :

-          Hàng xóm sát nhà anh là một ông bác tóc dài đến eo ,yêu thích những bản tình ca thê lương ,sẵn sàng chia sẻ đam mê với mọi người bằng một dàn âm thanh thật khủng .
-          Một gia đình hàng xóm khác ,hai vợ chồng thường xuyên cãi nhau vì bà vợ còn quá xuân sắc mà ông chồng thì lại rất hay ghen .

  Tất nhiên không phải anh nhà văn chưa lần nào đứng lên  “ đấu tranh ”  :
-          Hơn một lần anh muốn gõ cửa nhà ông hàng xóm để đề nghị vặn nhỏ tiếng ,nhưng khi ghé người qua ban công nhìn vào nhà đó ,máu trong người anh rút hết khi thấy ông bác ấy đang ngồi trên ghế sofa ,mái tóc dài để xõa một bên vai ,mặc một chiếc áo ba lỗ ,mắt rưng rưng lệ .
-          Hơn hai lần anh xông vào cuộc cãi nhau giữa hai vợ chồng kia ,lần thứ nhất anh hứng một chiếc giày vào giữa mặt , lần thứ hai , ông chồng nhà ấy quay xang xỉa con dao chặt thịt vào anh : “ À, là mày phải không , thằng nhãi ? ”

Cũng không hẳn là anh không có người hàng xóm nào dễ thương .Có một bà cô cũng hơi lớn tuổi tí ,cỡ ba mươi mấy , tính tình trầm lặng ,suốt ngày ở trong nhà chẳng làm phiền đến ai . Một lần , có dịp đi cùng thang máy ,anh muốn lên tiếng chào hỏi .Nhưng vừa mở miệng : “ Này cô gì ơi …” thì đột nhiên bà cô ấy quay lại giáng thẳng một bạt tai vào mặt anh : “ Cút đi ,hạng đàn ông mấy người , toàn lợi dụng tôi ! ” . Bà cô này chính là lí do thứ ba khiến anh quyết tâm rời khỏi nơi đó .Anh có thể viết về những nội tâm phức tạp nhưng anh nhận ra mình không thể sống cạnh những con người như thế !

Thiên Ân đặt thùng các tông cuối cùng xuống nền gạch căn hộ .Vậy là đồ đạc đã được chuyển hết về đây .Kể từ nay ,giang sơn mới của anh là chổ này .Ân bước ra ban công ,nhìn quanh quất ,gật đầu hài long vì nơi này quả thật rất yên bình .

Anh quay vào phía trong và xém nữa đạp trúng một chú mèo .Giật mình lùi lại ,anh thảng thốt ,mèo ở đâu ra thế này ?
-          Kitty kitty kitty ,Bỏ Đi ơi ,mày đâu mất rồi ?

Một cô nàng ló đầu vào cánh cửa căn hộ còn dang để mở của anh ngó nghiêng .Khi phát hiện ra chú mèo đang nằm co tròn ,cô nàng “ A ” lên một tiếng và nhảy ngay vào nhà ,chạy đến ôm lấy chú mèo ,rồi vuốt ve nó .Thiên Ân e hèm vài tiếng ,nàng giật mình ,mắt mở to :
-          Ủa anh là ai ?

Ô ,nàng sẽ trong thật là dễ thương nếu như mái tóc dài nhuộm nâu kia không được cột thành hai bên trông ngố kinh khủng ,không có cái kiểu nhảy xổ vào nhà người ta rồi lại ngây thơ hỏi : “ Anh là ai ? ”
    - Tôi mới chuyển đến nhà này .
    - À , ra vậy ,xin lỗi anh nhé ,con Bỏ Đi này nó hư lắm ,cứ thích lang thang thôi !
    - Cô nói nó tên là gì ? Bỏ Đi ?
    - Dạ - Nàng chớp chớp mắt nhìn anh ,như thể mọi chuyện là vô cùng hợp lý .Kiểu như nếu chúng ta có mang tên Thúi Rình ,Sình Bụng thì cũng là chuyện hết sức bình thường !

Và đúng là một chú mèo mang tên “ Bỏ Đi ” cũng chẳng là vấn đề gì to tát thật .Bởi vì trong nhà của Thy Thy – cô nàng hàng xóm kia ,còn có hai chú mèo khác – Chết và Tuyệt Vọng .Sau khi biết tên đầy đủ của cả lũ ba đứa chúng nó , Thiên Ân đã phải về nhà ngay , mở laptop và hỏi bác Gúc thử xem liệu có một giáo phái nào đấy mang tên “ Điên loạn ” hay đại loại thế hay không . Biết đâu cô nàng hàng xóm mới của anh là một người thuộc giáo phái ấy ,và hằng đêm , cô ta sẽ tổ chức những nghi lễ kỳ bí cùng với bọn mèo , kiểu như gào lên với chúng hay nhảy lên nóc nhà làm tiệc BBQ với số thịt chuột đã bắt được trong ngày . Lạy trời ,anh chỉ mong họ hoạt động một cách nhân đạo một chút , ít nhất cũng phải có một ràng buộc nào đấy trong điều lệ gia nhập tổ chức : Hãy để hàng xóm của bạn được yên !

Bỏ Đi ,Chết và Tuyệt Vọng là ba con mèo khó chịu nhất trên đời . Chúng nó nhất quyết không chịu hiểu những lời anh nói : Ra khỏi nhà tao ! Ngày nào cũng như ngày nào ,anh mở mắt thức dậy đều nhìn thấy con Chết nằm vắt vẻo ngay ban công phòng ngủ ,con Tuyệt Vọng thì nằm trên ghế sofa ,còn Bỏ Đi thì cũng tùy hôm ,nó thường đi nơi khác ,chỉ lâu lâu tạt vào nhà anh để hỏi thăm xem lũ bạn có thoải mái hay không .

Cô nàng tóc nâu bên kia thì càng ngày Thiên Ân càng nhận ra , cô ấy nên nhuộm hẳn mái đầu vàng hoe cho phù hợp với tính cách .Mỗi khi Thiên Ân mang mèo sang trả ,Thy Thy đều nhăn cả hàm răng ra cười ,như thể chuyện mèo nhà mình đột nhập sang hàng xóm là chuyện rất đỗi bình thường .Đó là chưa kể những lần chạm mặt nhau trong thang máy ,cô nàng huyên thuyên đủ mọi thứ trên trời dưới đất :
-          Anh biết không ,mẹ em bảo em không được nuôi them bất kỳ con mèo nào nữa .Anh biết người ta nói gì về một cô gái nuôi hơn ba con mèo rồi đấy : Gái ế !
-          Anh là nhà văn à ? Thế anh đã bao giờ viết về mèo chưa ? Chúng dễ thương lắm đấy ! Anh có thể sang nhà em chơi với chúng ( Thiên Ân vô thức bấm liên tục vào nút số trên thang máy ,hoảng hốt trước ý nghĩ liệu đây có thể được xem là lời gợi ý của cô ta cho việc gia nhập cái giáo phái điên rồ đó ? )

Nói tóm lại ,cô hàng xóm của anh là một thể loại hồn nhiên nhất trên đời .Lúc nào cô ta cũng cười ,cũng nói đùa ,cũng lí la lí lắc . Mà quả thật ,chỉ riêng việc đặt tên cho lũ mèo thôi cũng thấy cô ta vô tư đến cỡ nào . Rõ ràng Chết ,Bỏ Đi và Tuyệt Vọng không phải là tên mà người ta đặt cho những gì mình yêu thương , đúng không ? Và người ta cũng không thể dửng dưng để mặc cho lũ mèo của mình lang thanh ở nhà hàng xóm được , đúng không ?
    …
Những ngày sống bên cạnh một cô nàng và lũ mèo kì lạ cũng đã đến hơn hai tháng .Thiên Ân dần cảm thấy mọi chuyện cũng bình thường thôi .Hằng ngày , thậm chí anh còn dành một ít thời gian ra chơi với mèo ,nhìn ngắm chúng lười biếng nằm sưởi nắng trên sofa , thỉnh thoảng chia sẻ với chúng một phần cá trong bữa ăn .Thậm chí rất nhiều khi ,Thy Thy bấm chuông cửa nhà anh và chìa ra ba phần thức ăn , như thể cô ấy biết rằng chúng nó đương nhiên đang ở đó .

Một buổi chiều nọ , anh đi công việc về .Cửa thang máy vừa mở ,anh đã thấy Thy Thy bên ngoài ban công hành lang chung ,phần người như đã leo ra hẳn .Rồi cô nàng tuột tay…
   …
Thy Thy đang lơ lửng hẳn về phía bên ngoài ban công ,một tay được Thiên Ân nắm được .Anh la lên :
-          Cô có điên không vậy hả ? Leo ra ngoài này làm gì ?

Mặt Thy Thy nhăn nhó ,và rồi từ từ cánh tay còn lại của cô nàng ,Bỏ Đi khẽ kêu “ Meow meow ” .Thì ra không biết nó chơi kiểu gì mà ra đến tận cái gờ bên ngoài ban công ,Thy Thy phải trèo ra chụp lấy nó .Thiên Ân bỗng nhiên thấy một cảm giác kỳ lạ trong long .
-          Ơ , anh Ân ơi , anh có thể bỏ tóc của em ra được không ? Ý em là , anh nắm vào cánh tay hay áo thôi cũng được ạ .

Ân giật mình nhìn lại .Trời ạ ,thì ra lúc lao ra ngoài ,anh đã chụp đại bất cứ thứ gì có thể nắm được từ người Thy Thy ,và ngoài một cánh tay ra thì cái còn lại chính là …một bên đuôi tóc của cô nàng .

Ân kéo được Thy Thy lên ,và nhờ cái gờ tường bên ngoài mà việc này cũng không đến nỗi khó khăn lắm .Ba phút sau , cả hai ngồi thở dốc .Thiên Ân quay sang nhìn Thy Thy ,và cô nàng lại nhăn răng ra cười . Nhưng lần này ,chính anh cũng cảm thấy có gì đó mắc cười lắm .Và thế là cả hai người ngồi trên hành lang ,cười như hai tên điên ,nếu như Ân được nhìn thấy cảnh này từ cách đây một tháng ,hẳn anh đã nghĩ : Rồi xong ,chắc chắn mình sẽ mua một chú mèo và đặt tên nó là “ Thảm Họa ” hay “ Diệt Vong ” , đại loại thế !
   …
Buổi sáng ngày hôm sau ,Thiên Ân đang nấu đồ ăn sáng ,với ba chú mèo nằm quanh quẩn bên chân thì có tiếng chuông cửa . Đứng trước mặt anh là một bà cô ,khoảng trên 40 tuổi . Bà mỉm cười khá hiền lành ,và trước khi anh kịp nhận ra , Chết ,Bỏ Đi ,Tuyệt Vọng đã nhảy vào lòng bà ấy ,vừa liếm láp ,vừa quẫy đuôi mừng rỡ .

Hóa ra , bà cô ấy là chủ của ba chú mèo ,cũng là người từng sống một thời gian dài mà anh đang thuê này .Và thực ra , Bỏ Đi ,Chết ,Tuyệt Vọng , không phải là những cái tên “ dã man ” mà Thy Thy đặt cho chúng vì cô nàng theo một giáo khùng điên nào đó .Chúng đều do bà cô này nghĩ ra ,đặt tên theo ba mối tình đau đớn nhất trong đời bà . Người đầu tiên chết vì tai nạn ,người thứ hai bỏ đi ,và người thứ ba bà yêu trong tuyệt vọng .

Thy Thy chỉ là một nàng tốt bụng ,nuôi nấng giúp ba chú mèo đó khi bà cô hàng xóm quyết định làm một chuyến đi xa trong cuộc đời ,sau từng ấy năm ngụp lặn trong một mớ bòng bong tình và nước mắt . Cô nàng chống chọi mệt mỏi với mẹ mình ,bởi bà ấy cho rằng việc ấy là vô ích ,và lũ mèo sẽ chỉ khiến cho con gái bà trở nên kỳ dị hơn trong mắt bọn con trai . Cô nàng liều mình cứu một con mèo .Cô nàng thản nhiên khi mấy bà cô hàng xóm ở các tầng khác ,không hiểu chuyện và cứ buông lời bóng gió về “ kẻ bạo hành mèo ” .Cô nàng không để mặc bọn mèo lang thang ở nhà hàng xóm ,chính xác là cô ấy hiểu ,bọn chúng chẳng qua chỉ là muốn ở lại nhà-của-mình mà thôi !

Chuông của lại reo ,và Thy Thy đứng trước mặt anh ,với một ổ bánh kem trên tay :
-          Hôm nay là sinh nhật của em .Mình cùng ăn bánh với ba đứa nó nhé !- Cái đầu cột tóc hai đuôi lại lúc lắc trước mặt anh ,kèm theo một nụ cười rạng rỡ .

12 tháng 6 – cung Song Tử ,hèn gì mà Thy Thy lúc nào cũng mang một vẻ ngoài chẳng hề thay đổi – luôn cười (đôi lúc như ngớ ngẩn ) ,và luôn vô tư ( một cách nói khác của vàng hoe ) .Nhưng kỳ thực ,các Song Tử luôn là những kẻ giấu kín trong lòng những gì phức tạp nhất ,những tâm tư hỗn loạn nhất ,tựa hồ như một chiếc chặn giấy mà Thiên Ân đang có ,bao bọc bởi một lớp kính ngoài trong suốt rất dễ thương ,nhưng bên trong là sóng sánh những nước ,và du thuyền ,và lâu đài ,và hoàng tử đang ôm hôn công chúa ,và …Tóm lại là những thứ hỗ lốn mà người ta cố nhét vào vì nghĩ là rất liên quan .Song Tử luôn lấy bề ngoài để đối lại với mọi thứ .Cô ấy sống trên cuộc đời ,luôn rất quan tâm đến chuyện hình thức nhưng không hẳn là bởi vì trọng hình thức ,chẳng qua chỉ là không bao giờ muốn chia sẻ những thứ đang ở bên trong mà thôi .

                 < Trích Lạc Mất và Tìm Thấy _ Khánh Linh >

[SQ] - sưu tầm Tác giả: Gián Đại Nhân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét