Referral Banners

Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2012

SONG TỬ- KIM NGƯU. VÔ TÂM HAY HỮU Ý

Song tử là cung hoàng đạo tổng hợp rất nhiều đặc điểm và cá tính khác nhau. Nếu có một người bạn Song tử, bạn có thế dễ dàng nhận thấy tính nhiều mặt phức tạp của con người này. Họ có những đức tính tốt và xấu.
Song tử lúc nào cũng năng động, thông minh và đầy nhiệt huyết. Trong tình yêu, Song tử tôn thờ sự chân thành và lãng mạn. Ở bên Song tử, bạn sẽ không bao giờ cảm thấy nhàm chán vì họ sẽ tìm mọi cách biến bạn trở thành người hạnh phúc nhất thế gian.

Nhưng trước khi được tận hưởng những khoảnh khắc tuyệt vời ấy, bạn sẽ phải dũng cảm đối diện với sự vô tâm của Song Tử :))

Đã có không ít người thắc mắc rằng:" Liệu Song tử có phải là kẻ vô tâm nhất trên đời???". Tôi xin trả lời là "Đúng". Song tử chính là kẻ vô tâm bậc nhất mà tôi từng thấy. Song tử có thế hồ hởi chào hỏi, nói chuyện với bạn vào một lúc nào đó, nhưng khi vừa quay bước đi, họ sẽ lập tức quên sạch mọi chuyện vừa diễn ra, thậm chi lần sau có gặp lại, họ cũng sẽ chẳng thế nhận ra bạn là ai...Tuy nhiên, Song tử không vô tâm với tất cả mọi người. Họ hay thay đổi, hay chạy theo những cảm hứng nhất thời. Song tử dường như là những kẻ sống mà không theo bất kỳ nguyên tắc nào. Nhưng nếu thực sự chú ý, bạn sẽ thấy Song tử cũng có những nguyên tắc nhất định trong cuộc sống, đặc biệt là trong tình cảm. Song tử vẽ một vòng tròn bí mật xung quanh mình, rồi đặt tất cả những người và vật mà họ yêu quý nhất vào đó. Tất cả những zì tồn tại trong cái vòng tròn ấy chính là mối quan tâm hàng đầu của họ. Nếu may mắn có mặt trong vòng tròn của Song tử, bạn sẽ nhận được sự quan tâm đặc biệt từ người bạn thú vị này. Nhưng trước khi bạn có thể gây chú ý và thuyết phục họ rằng bạn hoàn toàn chân thành thì Song tử sẽ không vội đưa bạn vào danh sách những điều cần quan tâm của họ. Tất nhiên, cho tới lúc đó, bạn vẫn sẽ trong suốt và vô hình trước mắt Song tử.

Vấn đề đăt ra ở đây chính là tính kiên trì của bạn. Liệu bạn có thể cố gắng bao lâu để Song tử kịp nhận ra bạn thật đặc biệt, trong số hàng trăm người mà họ chào hỏi mỗi ngày???

Xét trong số những cung hoàng đạo, tôi thấy ứng cử viên sáng giá nhất có thể đánh đổ tính vô tâm của Song tử, không ai khác chính là Kim Ngưu.

Kim ngưu là những kẻ có độ bền và lì lợm nhất. Kim Ngưu mang phẩm chất tuyệt vời, đó là sức chịu đựng phi thường, có thể hàng năm trời chịu đựng những căng thẳng thể chất hoặc tinh thần mà không hề than vãn. Căng thẳng càng lớn thì Kim Ngưu càng kiên gan và bền bỉ. Đa số Kim Ngưu xứng đáng được nhận huân chương vì một phẩm chất hiếm có – ý chí kiên cường trước những đòn đau của số phận.

Nhưng liệu tính nhẫn nại vô đối của Kim Ngưu có thể hạ gục đứa trẻ vô tâm Song tử ???

Câu chuyện tiếp theo tôi muốn kể cho các bạn nghe chính là câu chuyện về một cô nàng Song tử vô tâm và một chàng Kim Ngưu si tình.

Đã 2 năm trôi qua kể từ ngày anh chàng Kim Ngưu có những rung động đầu tiên với cô bạn Song tử cùng lớp. Dáng người mảnh khảnh, đôi mắt to tròn, làn da sáng và nụ cười tươi tắn của Song tử đã cướp mất trái tim của Kim ngưu ngay từ những giây phút đầu tiên. Kim ngưu nhút nhát và không giỏi ăn nói, nên chỉ dám đứng từ xa để ngắm nhìn và quan tâm tới Song tử. Còn cô nàng Song tử thì lại quá vô tâm để kịp nhận ra có một người luôn dõi theo mình.

Một buổi sáng đẹp trời, Song tử nhận được một mảnh giấy nhỏ nhét trong ngăn bàn:"Chào bạn, tớ và bạn học cùng lớp khá lâu nhưng chưa bao giờ nói chuyện. Mình có thể làm bạn được chứ. Đây là sô điện thoại của tớ 09xxxxxxxxx". Nếu là những cô gái khác, chắc chắn họ sẽ thắc mắc và tìm hiểu xem người bạn bí mật đó là ai. Nhưng Song tử thì khác. Ngây thơ và vô tâm, Song tử khiến ta không khỏi ngạc nhiên. Nàng cất mảnh giấy nhỏ trở lại chỗ cũ và nghĩ:" Chắc có sự nhầm lẫn...".

Hầu hết Song tử đều có vấn đề trong việc đến đúng giờ. Cô bạn Song tử trong câu chuyện của tôi cũng vậy. Dù cố gắng đi từ rất sớm nhưng với cái đầu lúc nào cũng đầy ắp những ý nghĩ quái dị của mình, Song tử luôn luôn quên xuống xe đúng bến đỗ. Cô thường đi quá xa để rồi lại mất công chạy ngược trở lại trường. Nhưng thật kỳ lạ khi cửa lớp không bao giờ bị khóa chặt hoàn toàn. Lần nào cũng vậy, luôn luôn có một mảnh giấy màu xanh được gài vào mép cửa. Vì thế, cho dù cửa có bị thầy cô khóa lại từ phía trong thì cô vẫn có thể mở ra dễ dàng. Ấy thế mà, Song tử vẫn vô tâm đến mức nghĩ rằng:" Đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên...".

Song tử yêu thích sự sáng tạo, vì thế cô đam mê hội họa. Cô có thể dùng cả ngày để say sưa sáng tác bên chiếc giá vẽ. Cô thường ở lại lớp khá muộn để hoàn thành tác phẩm, trong khi cả lớp đã tan học từ sớm. Một ngày trong số đó thật đặc biệt. Trời mưa rất to và rất lâu. Trong lúc Song tử đang lo lắng thì cô chợt nhận được tin nhắn từ 1 số máy lạ:" Ra cửa lớp đi". Bước nhanh ra cửa, cô thấy một chiếc ô đã đặt sẵn ở đó từ bao giờ- Chiếc ô có màu xanh lá, màu mà cô thick nhất. Thật kỳ lạ. Song tử nhấc điện thoại và nhắn lại vào số máy lạ:"Dù không biết là ai, nhưng cũng rất cám ơn, nhất định t sẽ trả lại ô cho bạn :D".

Không có tin nhắn lại. Song tử yên tâm, vui vẻ cầm lấy ô và chạy vụt ra về. Những ngày sau đó, Song tử nhanh chóng quên mất chiếc ô màu xanh lá ấy trong một ngăn tủ....

Cho đến một ngày...

Song tử nghe mấy đứa bạn trong lớp thì thầm to nhỏ về một Bloger mới nổi khiến cô hết sức hiếu kỳ.
Trở về nhà, Song tử lập tức tìm đọc ngay trang Blog ấy.

Những câu chuyện trên Blog viết dựa trên cảm xúc thật của 1 anh chàng yêu đơn phương 1 cô gái suốt 2 năm trời mà chưa dám nói ra. Những dòng đầu tiên đã được viết cách đây 2 năm.

" 30/9/2009. Hôm nay là ngày đầu tiên tôi viết blog. Hôm nay tôi đã gặp được người con gái đặc biệt khiến trái tim tôi loạn nhịp. ước gì tôi có thể tự tin bước tới trước mặt cô ấy và nói tôi thick cô ấy biết nhường nào...Nhưng thật buồn vì tôi là một kẻ nhát gan. Tôi chỉ dám ngồi đây gặm nhấm cảm xúc bằng những dòng blog này. Một hi vọng mong manh nào đó trong tôi tin rằng một ngày nào đó cô ấy sẽ tình cờ đọc được những tâm sự này của tôi. Và có thể lúc đó, tôi sẽ không còn là kẻ vô hình trong mắt cô ấy..."

" 14/10/2009. Sáng nay là một buổi sáng tuyệt diệu. Tôi chào cô ấy và cô ấy đã mỉm cười với tôi. Thật là hạnh phúc. ước gì ngày nào tôi cũng được nhìn thấy nụ cười tỏa nắng ấy, đó là nụ cười đẹp nhất trên đời..."

"15/10/2009. Hôm nay thật buồn. Cô ấy lướt qua trước mặt tôi. Cô ấy hoàn toàn không nhận ra tôi. Có lẽ, tôi vẫn chỉ là kẻ vô hình trước mắt cô ấy..."

" 23/11/2009.
Hàng ngày tôi đến trường từ rất sớm, ngồi uống nước ở quán nước trước cổng trường và đợi cô ấy xuất hiện. Ngày nào tôi cũng mong cô ấy có thể... nhìn thấy tôi, dù chỉ 1 lần. Nhưng hôm nay, tôi đã lấy hết can đảm để viết cho cô ấy một bức thư làm quen. Ngắn thôi. Nhưng tôi hi vọng cô ấy sẽ trả lời..."

"1/12/2009.
Đã 1 tuần trôi qua. Không có tin tức gì của cô ấy. Có lẽ, cô ấy cho rằng đó chỉ là một trò đùa ngớ ngẩn. Thất vọng quá..."

"22/2/2010.
 Hôm nay, cô ấy lại đi học muộn. Nhìn cô ấy hớt hải chạy vào lớp, thấy tội quá. May mà tôi kịp nhét mảnh giấy nhỏ vào mép cửa. Mảnh giấy có màu xanh lá, màu mà cô ấy thick nhất. Gía mà tôi có thể tới đón cô ấy đi học mỗi ngày..."
.
.
.
"23/5/2011.
Đã hơn một năm rồi, ngày nào tôi cũng ngắm nhìn cô ấy từ một góc thật xa. Tôi vẫn gài những mảnh giấy xanh vào mép cửa để chờ cô ấy tới...Dạo này cô ấy gầy đi nhiều quá, vừa học trên lớp, vừa phải thực hành ở xưởng vẽ. Ngày nào cô ấy cũng về muộn và ngày nào tôi cũng lặng lẽ đứng ngoài cửa quan sát cô ấy...

" 7/6/2011.
Hôm nay trời mưa to quá. Tôi biết chắc chắn hôm nay cô ấy lại về muộn. Tôi cũng biết cô ấy thường quên không mang theo ô. Rồi sẽ ướt hết mất thôi. Cầm vội chiếc ô cất ở góc tủ, tôi chạy đến trường. Cô ấy vẫn ở đó, có vẻ khá lo lắng. Tôi muốn tận tay đưa cho cô ấy, nhưng tôi không muốn cô ấy thấy tôi trong cái bộ dạng lôi thôi thế này...tôi nhắn tin, hi vọng cô ấy thấy chiếc ô nhỏ tôi dựng trước cửa. Chiếc ô có màu xanh lá, màu mà cô ấy thick nhất... Thật tuyệt vời. Hôm nay là lần đầu tiên tôi nhận được tin nhắn của cô ấy. Mặc dù cô ấy ko biết tôi là ai, mặc dù chỉ là câu cảm ơn đơn giản. Nhưng tôi thật sự cảm thấy rất hạnh phúc... Gía mà tôi không vô hình trước mắt cô ấy..."


Những dòng Blog dừng lại từ đó...

Như có một ý nghĩ lóe lên trong Song tử. Cô đứng bật dậy, chạy đi tìm chiếc ô nhỏ mà cô đã để quên trong ngăn kéo tủ suốt thời gian qua. Chiếc ô vẫn ở nguyên chỗ cũ, lặng lẽ chờ đợi cho đến ngày Song tử nhớ ra nó...

Sau nhiều ngày, Kim Ngưu mở lại trang Blog thân quen, nơi anh trút bầu tâm sự suốt quãng thời gian dài chờ đợi Song tử.

Một dòng tin nhắn mới được lưu lại:" Mình đã tìm thấy chiếc ô màu xanh lá của mình rồi, cám ơn bạn nhé..."
Đó là dòng tin nhắn của Song tử.

Bây giờ, Kim ngưu đã biết rằng:" Mình không còn là kẻ vô hình :))"

Câu chuyện tôi kể trên đây là một câu chuyện có thật với những cảm xúc chân thực mà tôi từng chứng kiến.
Câu chuyện này xin dành tặng cho người bạn mang tên Kim Ngưu của tôi :D
Mong rằng những điều tôi viết ở trên sẽ khiến các bạn cảm thấy một chút zì đó...là mình.

 [BH]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét